Hạ Vũ rời đi. Hạ Thắng Hải cuối cùng cũng dám hỏi Cổ Phong vấn đề mà khi có Hạ Vũ ở đó hắn không dám hỏi:
Cổ y sinh, ngày đó khi ngươi cứu Hạ Vũ ở siêu thị, đã từng kiểm tra cho nàng chưa?
Cổ Phong không biết rõ Hạ Thắng Hải vì sao hỏi như vậy, là nghi ngờ chính mình chiếm tiện nghi của con gái hắn sao? Lúc đó đều là chuyện liên quan đến nhân mạng, Cổ Phong lại chỉ là háo sắc, cũng không phải cặn bã, nào có tâm tình đi suy nghĩ loại chuyện đó chứ, đương nhiên, miệng thì đã hôn, ngực cũng đã sờ, nhưng đây không phải là điều không thể tránh được trong thuật hô hấp nhân tạo của y thuật hiện đại sao! Trong lòng không thẹn, hắn liền đường hoàng hỏi:
Hạ thúc thúc, ý tứ của ngươi là gì thế?
Nhìn thấy biểu lộ hơi trầm xuống của Cổ Phong, Hạ Thắng lúc này mới tỉnh ngộ mình hình như hỏi có chút không ổn, thế là giải thích nói:
Cổ y sinh, ngươi đừng hiểu lầm, ta là nói, ngươi ngoài việc cấp cứu cho Hạ Vũ ra, đã từng chẩn đoán ra nàng mắc bệnh gì chưa?
Ồ, Hạ thúc thúc hỏi cái này à, thật xin lỗi, lúc đó ta dò được nàng không có hô hấp và mạch đập, căn bản là không kịp đi suy nghĩ nguyên nhân bệnh, chỉ có thể nhanh chóng cứu nàng về trước rồi nói, bất quá sau này khi nàng được ta cứu tỉnh, ta đã từng bắt mạch cho nàng, thế nhưng là…
Cổ Phong nói đến sau đó không khỏi có chút ấp a ấp úng.
Thế nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153709/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.