Trận đánh này, Cổ Phong xem như đã nghiền, thậm chí mồ hôi cũng đã chảy ra. Khi hắn muốn đưa tay ra lau mồ hôi, Thi Ngọc Nhu vội vàng từ trong túi móc ra khăn giấy ướt, cẩn thận lau mặt cho hắn. Nhìn khuôn mặt trắng nõn ửng hồng của hắn, nàng thật sự không nhịn được nữa, lau xong mồ hôi cho hắn, liền ghé bờ môi tím nhạt nhẹ nhàng hôn lên mặt hắn một cái. Cổ Phong bị hôn đến sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên lại thấy Thi đại mỹ nữ e lệ lại dịu dàng mỉm cười với hắn, hắn cũng không khỏi khẽ cười. Quay đầu lại nhìn xem, Cát lão Cửu vẫn ngơ ngác đứng đó, bởi vì hắn thật sự không thể tin được, năm mươi sáu binh ca tinh tráng cường hãn được huấn luyện bài bản vậy mà trong mười mấy phút đều bị Cổ Phong đánh ngã.
Đây, còn là người sao?
Thấy Cổ Phong với ý cười tà ác trên mặt đi đến trước mặt hắn, Cát lão Cửu trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, bị ánh mắt sắc bén của Cổ Phong như có thể xuyên thấu nội tâm hắn trừng một trận, hắn cuối cùng nhịn không được lắp bắp nói:
Đại ca, tha cho ta, tha cho ta, ta cũng không dám nữa!
Cổ Phong duỗi bàn tay, túm lấy vạt áo của hắn, như xách một con gà con kéo đến trước mắt, nhìn bộ dạng hắn run rẩy, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, thế là liền nói:
Được rồi, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, ta hỏi ngươi một vấn đề, nếu ngươi có thể trả lời được, ta sẽ tha cho ngươi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153686/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.