Cổ Phong nói xong, liền chậm rãi quét mắt toàn trường, yên lặng chờ đợi dũng phu xuất hiện dưới cuộc cá cược lớn. Quả nhiên, một người nhảy ra, kêu lên:
Ta cũng muốn đánh cược với ngươi!
Ồ?
Cổ Phong theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy người đi lên này, dùng khăn ăn màu trắng che đi cái mũi đang chảy máu, chẳng phải là kẻ đầu têu của chuyện này, gã đàn ông khạc nhổ thời thượng kia sao?
Ngươi muốn đánh cược gì?
Cổ Phong cười lạnh nói. Cát lão Cửu liền lập tức nói:
Ta đánh cược với ngươi toàn bộ thân gia của ta...
Ơ? Chờ một chút, dám hỏi vị này, toàn bộ thân gia của ngươi có bao nhiêu vậy?
Cổ Phong hiếu kì hỏi.
Sao cũng có năm trăm lạng hoàng kim chứ!
Cát lão Cửu chẳng những thời thượng, mà còn hào khí, lại dám vênh váo rồi, rất đáng tiếc, hắn có làm bộ hảo hán đến mấy, chỉ dựa vào cái thói quen xấu khạc nhổ bừa bãi của hắn, cũng khó khiến Cổ Phong xem trọng hắn nữa!
Năm trăm lạng! Được!
Cổ Phong không cần suy nghĩ liền nói.
Ngươi thua, ngươi cũng đừng đưa hoàng kim cho ta, ngươi cứ đưa chiếc Hummer bên ngoài của ngươi cho ta, ngoài ra, ta còn muốn nữ nhân này!
Cát lão Cửu cuối cùng chỉ vào Thi Ngọc Nhu nói. Một câu này, mặt Cổ Phong lập tức chìm xuống, cả giận nói:
Ngươi bị mê muội rồi à!
Sao? Ngươi không dám ư?
Cát lão Cửu gào thét nói.
Hắc hắc!
Cổ Phong cười lạnh, nhìn Cát lão Cửu nói:
Ngươi cho rằng nữ nhân của ta chỉ đáng giá mấy trăm lạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153682/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.