Bạch di là một nữ nhân rất có tài và lợi hại, đồng thời nàng cũng là một nữ nhân đẹp đến cực điểm. Đối với cái đẹp và cái xấu, Bạch di có tiêu chuẩn của riêng mình, người nào thuận mắt thì là đẹp, không thuận mắt thì là xấu xí, nhưng mà cho đến nay, nữ nhân nào có thể thuận mắt hơn nàng thì nàng vẫn chưa thấy mấy người. Nhưng mà hiện tại, nàng đang trần truồng đứng trước gương soi toàn thân trong phòng tắm lại có chút phiền muộn, phảng phất như chê mình sinh ra quá mức thuận mắt. Bạch di biết đặc điểm lớn nhất trên người mình không phải là dáng người cao ráo, cũng không phải ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, mà là làn da trắng nõn. Loại trắng này không phải là do mỹ phẩm thoa lên, càng không phải là bệnh trạng, mà chính là khỏe mạnh tự nhiên, nhưng mà nói về sắc da của người phương Đông, một người trắng đẹp như nàng thật sự rất hiếm thấy. Có lẽ, đây là bởi vì Bạch di là một đứa con lai, có một nửa dòng máu Russia. Bạch di tỉ mỉ quan sát mình trong gương, làn da non mịn sáng bóng như đồ sứ, dưới ánh sáng tràn đầy hơi nước, làn da trần trụi thấu ra ánh sáng nhàn nhạt, mềm mại bật nẩy đến mức có thể phá vỡ, non mềm đến mức phảng phất như chỉ cần nhẹ nhàng chạm một cái là sẽ vò nát nàng vậy. Cơ thể thành thục này, đủ để khiến vạn ngàn nam nhân trên đời phải điên cuồng vì nó, trắng nõn thon dài, tinh xảo sáng long lanh, cân đối, đầy đặn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153664/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.