Nghĩa Hợp Bang?
Cổ Phong?
Ta thao!
Tự dâng mình đến cửa rồi!
...
Nhất thời, cả phòng họp đều sôi trào lên, tất cả mọi người đều đứng lên, hoảng sợ mà lại phẫn nộ, hung hăng trừng mắt nhìn Cổ Phong như gặp phải đại địch.
Ha ha, đừng căng thẳng, ta chỉ là đến chơi thôi!
Cổ Phong cười nhạt một tiếng, làm như không nghe thấy biểu lộ tức giận nhe răng trợn mắt của đám đại lão, cứ như thể thật sự đến chơi, hơn nữa giống như khách quen, đi tới bàn dài hình tròn dẹt, đối mặt với Lão Nhất.
Xem ra tất cả mọi người đều biết ta rồi, ừm, vậy ta liền không cần tự giới thiệu nữa, còn các ngươi, ta vẫn còn khá xa lạ, thế nào, giới thiệu một chút đi!
Đây lại không phải là uống trà nói chuyện phiếm kết giao bạn mới, huống chi lẫn nhau là kẻ thù không đội trời chung, có cần thiết phải giới thiệu sao? Lão Nhất lúc ban đầu vừa nhìn thấy Cổ Phong cũng bị dọa cho giật mình một cái, nghĩ rằng mình vẫn còn đang nằm mơ, thế nhưng khi nhìn rõ ràng rồi, Cổ Phong thật sự đang đứng trước mắt của mình, hơn nữa chỉ là một mình hắn... phía sau hình như còn có một nữ nhân, chỉ là cúi đầu, thấy không rõ dung mạo, bất quá trừ nữ nhân này ra, Cổ Phong dường như không mang một binh một tốt nào đến.
Cổ Phong, ngươi có biết đây là nơi nào không?
Lão Nhất thần sắc âm trầm nói.
Ơ? Đây không phải Tổng xã Hồi Long Hội sao? Chẳng lẽ ta đi nhầm chỗ rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153639/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.