Cổ Phong dẫn Bạch di từ sòng bạc dưới lòng đất lên đến lầu một, đi thang máy lên khu khách phòng lầu năm, tiến vào một sáo phòng xa hoa mà thủ hạ đã sớm an bài tốt cho hắn. Vừa vào cửa, Cổ Phong liền buông tay của nàng ra, cầm lấy một cái bình giữ nhiệt thái không trên bàn đưa cho nàng.
Ngươi vừa rồi mắc mưa, đây là ta kêu tửu lầu dưới lầu dùng gà già và sa khương hầm ra canh gà, ngươi thừa dịp nóng uống đi!
Cổ Phong nói với giọng rất ôn hòa, đã quyết định để nàng làm nữ nhân của mình, vậy thì nên đối xử tốt một chút với nàng. Nhìn cái bình giữ nhiệt thái không dài kia, Bạch di hoàn toàn ngây người, sở dĩ nàng chịu hợp tác cùng hắn đi lên, là để tìm kiếm cơ hội thoát thân, nhưng không ngờ hắn vậy mà lại chuẩn bị một phần canh gà cho nàng. Giờ phút này, Bạch di, người chưa bao giờ được người khác quan tâm và săn sóc, nói không cảm động thì tuyệt đối là gạt người. Từ trước đến nay, đừng nói là cảm mạo, cho dù chết ở ven đường, chỉ sợ cũng không có người đau lòng! Bạch di cảm động, thật sự cảm động, hơn nữa không chỉ một chút hai chút, trong mấy giây đồng hồ, nàng thậm chí quên mất mình là ai, quên mất nam nhân trước mắt này là cừu nhân không đội trời chung với nàng! Thế nhưng, khi nàng theo bản năng nhận lấy bình canh gà kia, sự ấm áp từ bên ngoài bình giữ nhiệt khiến đầu óc nàng hoắc nhiên tỉnh lại. Hắn sớm đã chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153630/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.