Đại kinh tiểu quái Khi Tôn Hành Trưởng tỉnh lại, cảm giác đầu đau muốn nứt, phảng phất có một cái đai thép đang siết chặt đầu hắn, toàn thân cũng cảm thấy mệt rã cả rời, mềm nhũn vô lực. Mặc dù mắt đã mở ra, nhưng đầu óc vẫn rất hỗn độn, không phân rõ mình đang ở nhà hay ở bên ngoài, nằm bên cạnh là lão bà của mình hay lão bà của người khác, dù sao thì hắn cũng không phải là một mình nằm ở trên giường! Một lúc lâu sau, ngũ giác của Tôn Hành Trưởng mới dần dần rõ ràng. Cái giường lạ lẫm, căn phòng lạ lẫm, nhìn cách bài trí này, nhất định là bao phòng của khách sạn nào đó! Bàn tay lớn theo bản năng sờ sờ sang bên cạnh, lông mày lại không khỏi nhíu lại, người đàn bà họ Hứa này trông có vẻ da thịt mềm mại, không ngờ lại thô ráp, sờ vào lại thô như vậy. Lão bà vẫn là của người khác tốt? Cứt chó, cảm giác này còn không bằng người đẹp hết thời ở nhà mình, câu nói kia là thế nào nhỉ, đúng rồi, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong lại là tơ bông rách nát! Chuyện tối ngày hôm qua thế nào, Tôn Hành Trưởng đã không nhớ rõ lắm, đoạn ngắn cuối cùng mà hắn duy nhất nhớ được đó chính là Triệu cục trưởng sai người mang rượu Nhân Đầu Mã lên, sau khi một ly lớn uống hết hắn liền có chút mơ mơ màng màng, lờ mờ nhớ hình như mình đã rời KTV, lại đi vào một căn phòng nào đó... Ký ức rất vụn vặt, làm sao cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153591/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.