Ma Do Bổn Nhất tiên sinh, lời ta nói ngài không nghe thấy sao? Bên ta còn rất nhiều chuyện phải làm, không có thời gian ở đây lãng phí với ngài đâu!
Cổ Phong cuối cùng cũng có chút mất kiên nhẫn. Vẻ mặt Ma Do Bổn Nhất lập tức trở nên lúng túng, bởi vì đám thân thuộc này, ngoại trừ nam giới, còn có nữ giới; ngoại trừ những người đã bốn mươi mấy tuổi, còn có những người mới ngoài hai mươi. Cởi quần áo trước mặt nhiều người như vậy, quả thật là vô cùng khó xử, cho nên hắn khó xử nhìn một chút Cổ Phong, lại giống như cầu cứu nhìn về phía Du Thái.
Cổ Phong quân, y phục này không thể không cởi sao? Có thể hay không không cởi chứ? Vẻ mặt Du Thái cũng rất lúng túng, vóc dáng Đại cữu mặc dù không xấu xí khó coi như Nhị cữu, nhưng cũng không phải mình không biết ngượng mà nhìn.
Nếu không cởi, thì làm sao thi châm đây? Đối với yêu cầu này, ta đã sớm nói qua rồi sao?
Cổ Phong nói xong dừng một chút, sau đó dứt khoát nói:
Cởi! Nhất định phải cởi.
Lời này vừa thốt ra, Du Thái lập tức đỏ mặt tía tai, không nói được lời nào. Ma Do Bổn Nhất mặc dù không biết tiếng Trung, nhưng hoàn toàn có thể nghe hiểu. Nghe thấy trong ngữ khí của Cổ Phong không có chút nào chỗ thương lượng, trong lòng hắn căng thẳng, thần sắc cũng trở nên ngượng nghịu. Người thành đại sự, không câu nệ tiểu tiết! Muốn sống được thoải mái, quần liền phải hơi thả lỏng một chút! Những đạo lý này hắn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153581/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.