Ma Do Bản Nhất và Du Thái rời khỏi nhà Cổ Phong, bọn họ không nói sẽ trị, cũng không nói sẽ không trị, chỉ là nói trở về suy nghĩ một chút. Cổ Phong thờ ơ gật đầu, thậm chí còn rất có lễ phép đưa người ta ra cửa. Lúc trở về, lại thấy Hà Xảo Tình và Thi Ngọc Nhu đang nằm sấp trước bàn, ra sức ấn máy tính.
Nhu tỷ tỷ, hiện tại tỷ giá hối đoái vàng là bao nhiêu?
Hà Xảo Tình hỏi Thi Ngọc Nhu.
Hôm trước ta hỏi một chút, vàng ròng khoảng một gram là hơn 280 tệ!
Thi Ngọc Nhu suy nghĩ một chút nói. Hà Xảo Tình lập tức nhanh chóng tính toán, vừa tính, miệng còn lẩm bẩm nói:
Vậy thì cứ tính một gram vàng 280 đồng đi, một lạng là 50 gram, một lạng thì tương đương với 14,000, 100 lạng thì là 1,400,000, 1000 lạng thì là 14,000,000, nếu như nhân với bảy lần thì, ông trời của ta!
Hà Xảo Tình tính tới cuối cùng, kinh ngạc che miệng không nói nên lời.
Là bao nhiêu?
Thi Ngọc Nhu vội hỏi, Hà Xảo Tình không nói gì, chỉ là đưa máy tính cho nàng xem.
Một số không, hai số không, ba số không... Trời đất ơi, 98 triệu, trị một căn bệnh mà phải tốn gần một trăm triệu, làm ăn gì mà có thể kiếm lời dễ dàng như vậy chứ, cướp ngân hàng cũng không bằng đâu nhỉ!
Thi Ngọc Nhu cũng không phải là người tham tiền, chính nàng cũng không thiếu tiền, nhưng vẫn bị con số này làm cho giật mình, thật lâu sau mới quay đầu nhìn Cổ Phong nói:
Cổ Phong đồng học, ngươi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153558/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.