Cổ Phong suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng giơ lên hai ngón tay,
Nếu muốn ta không truy cứu cũng được, ta đưa ra hai yêu cầu rất đơn giản.
...
Mayu Motoichi yếu ớt nói một câu.
Thứ nhất, trả lại tất cả đồ của ta cho ta!
Cổ Phong thản nhiên nói. Yêu cầu này quả thực quá đơn giản, vật về nguyên chủ không có gì đáng quở trách! Chỉ là người khác không cảm thấy gì nhiều, Sở Hán Lương lại vô cùng kinh ngạc, theo hắn thấy, sư phụ của hắn đâu phải là người hào phóng như vậy, nhai tí tất báo không phải là tính cách của hắn sao, hôm nay là bị làm sao vậy? Chưa tỉnh ngủ hay ăn nhầm thuốc rồi. Mayu Motoichi cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ, hắn vốn cho rằng tên tiểu tử này sẽ gắt gao níu chặt lấy mình không buông, không ngờ chỉ đưa ra một yêu cầu đơn giản như vậy, sau khi kinh ngạc không khỏi có chút mừng khôn kể xiết, nhưng nhớ tới một đám thủ hạ bị đánh đập đến gần như tàn phế cùng với cháu gái bị vấy bẩn, lửa giận của hắn lại bùng lên khắp người. Thế nhưng hiện tại, hắn cũng chỉ có thể vượt qua cửa ải trước mắt này trước đã, rồi lại từ từ tính sổ với tên gia hỏa này sau, cho nên lúc này không chút nghĩ ngợi liền đồng ý.
Thứ hai, ngươi nhất định phải bồi lễ xin lỗi ta!
Cổ Phong lại chậm rãi nói. Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Mayu Motoichi liền trở nên khó coi, chỉ là cuối cùng, hắn cũng đành bất đắc dĩ đi đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153535/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.