Ngươi rốt cuộc có hay không có nghe ta nói chuyện?
Phong Hậu nhịn không được lần nữa nổi trận lôi đình, gào thét như sấm nói. Cổ Phong bị đánh thức rồi, hoảng hốt vội nói:
Ta đang nghe, đang nghe đây! Bất quá ngươi cùng ta nói một đống thứ ta hoàn toàn không hiểu như vậy làm gì, nghe đến mức ta đều muốn ngủ rồi, ngươi mau nói cho ta biết nên làm gì là được rồi!
Phong Hậu khổ sở, trẻ con thật sự không thể dạy bảo, gỗ mục không điêu khắc được, thế là cũng lười giải thích nhiều như vậy với hắn, trực tiếp nói:
Nhiệm vụ của ngươi là cùng Ma Do Thái Tử hòa hợp!
Cổ Phong nghe vậy ngẩn ngơ, ngay sau đó là tỉnh táo lại, hoàn toàn không còn buồn ngủ, thật lâu sau mới cuối cùng nhịn không được buột miệng nói một câu thô tục:
Ta thao!
Phong Hậu đôi mi thanh tú nhíu chặt, quát:
Họ Cổ kia...
Cổ Phong vội vàng xua tay:
Được rồi được rồi, ta biết, ngươi là muốn nói nam nhân nên nho nhã một chút, bằng không thì không có nữ nhân nào nguyện ý gả phải không? Ngươi cứ yên tâm, đại sự chung thân của ta không cần ngươi nhọc lòng! Người muốn gả cho ta cũng không ít đâu!
Phong Hậu bị làm cho liên tục trợn trắng mắt, không chút khách khí nói:
Ai muốn tốn công sức nhọc lòng vì chuyện không đâu của ngươi chứ! Đừng cùng ta nói những chuyện không đâu kia, cho ta nghiêm túc một chút!
Ta không nghiêm túc sao?
Cổ Phong nghi hoặc hỏi, sau đó kiếm mày liền giận dữ giật giật:
Đêm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153529/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.