Chuyện như thế này giữa nam nhân và nữ nhân, một khi đã bắt đầu, thì rất khó thu thập. Thi Ngọc Nhu lờ mờ có một loại dự cảm, câu chuyện của nàng và Cổ Phong mới chỉ là bắt đầu, hơn nữa chuyện đó có lẽ còn sẽ lại một lần nữa xảy ra. Hiện tại, dự cảm hình như đã linh nghiệm, Cổ Phong quả nhiên phun ra mùi rượu nồng nặc, đi đến trước giường của nàng, nói thật, không sợ hãi hoảng sợ đó là giả, nhưng nếu hắn nhất định muốn mạnh mẽ như vậy, nàng một nhược nữ tử làm sao có thể chống cự được, đành phải thuận theo a, mà ở dưới đáy lòng, nàng vẫn luôn hi vọng hắn là thanh tỉnh, ít nhất cũng đừng say lướt khướt như thế này, nhưng nếu như hắn thanh tỉnh, hắn còn sẽ đối xử với mình như vậy sao? Còn sẽ có tính thú với nàng sao? Đang lúc trong lòng Thi Ngọc Nhu bất ổn, suy nghĩ miên man lung tung, đột nhiên nhìn thấy miệng của Cổ Phong ghé sát lại.
Hắn muốn hôn ta sao? Hắn muốn hôn ta sao?
Đầu của Thi Ngọc Nhu ‘ong’ một tiếng, gì cũng không nghĩ đến được nữa, căng thẳng, sợ hãi, e thẹn, chờ mong... tràn ngập trong lòng nàng. Tuy nhiên, Thi Ngọc Nhu cũng không đợi được nụ hôn sâu nồng nhiệt trong chờ mong, ngược lại là nghe thấy hắn thì thầm bên tai mình nói:
Nhu tỷ tỷ, ở bên ngoài tới một số người, chỉ sợ người đến không thiện, ngươi nhanh chóng tìm địa phương trốn đi!
Ư?
Thi Ngọc Nhu giật mình tỉnh táo lại trong sự kinh ngạc, đồng thời với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153522/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.