Cô bán hàng cuối cùng cũng bị Nhị Hỷ đánh bại, từ dưới quầy móc ra một thẻ gói dịch vụ ném cho hắn. Nhị Hỷ mừng rỡ nhận lấy, chẳng những không hỏi là gói cước gì, cũng không hỏi là phí thuê bao tháng bao nhiêu, trực tiếp móc ví ra hỏi:
Muốn bao nhiêu tiền?
Tám mươi tệ, bên trong có tám mươi tệ tiền cước điện thoại, phí thuê bao tháng là mười tệ, nghe điện thoại miễn phí hoàn toàn, tiêu chuẩn gọi cơ bản là hai hào một phút, chuyển vùng được tính riêng, thẻ ưu đãi khuyến mãi duy nhất trong tiệm của tôi!
Cô bán hàng nhỏ giọng lầm bầm nói.
Ồ, cảm ơn!
Nhị Hỷ gật đầu, sau đó lại nói:
Ngươi đối với ta thật tốt!
Lưu manh!
Cô bán hàng mắng khẽ một câu, sau đó lại đem bàn tay đưa đến trước mặt Nhị Hỷ quát lên:
Chứng minh thư, ta muốn giữ bản sao để tồn để!
Trong lúc hai người trêu đùa tán tỉnh, Cổ Phong đã gọi điện thoại cho Sở Hán Lương. Sở Hán đang thi hành công vụ ngay tại phụ cận, chẳng mấy chốc đã lái xe cảnh sát đến trước cửa, Cổ Phong vội vàng đi ra ngoài, đối với Sở Hán Lương, người mặc một bộ cảnh phục chỉnh tề, thì thầm to nhỏ một phen như vậy. Sở Hán Lương nghe xong nhíu mày:
Sư phụ, ngươi muốn tư liệu của người ta làm gì vậy?
Cái này ngươi đừng quản, dù sao ta chính là muốn!
Cổ Phong mạnh mẽ nói.
Nhưng cái này thuộc về lấy quyền mưu lợi riêng, là vi phạm quy định a!
Sở Hán Lương khó xử nói.
Rất nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153456/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.