Sóng cuồn cuộn, sóng chảy, nước sông cuồn cuộn trong sóng mãi không ngừng nghỉ, gột rửa hết thảy thế sự, hòa vào thành một dòng trào lưu cuồn cuộn
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là chiếc điện thoại
cục gạch
bền bỉ chống rơi vỡ của Cổ Phong. Cổ Phong móc ra nhìn một chút hiển thị cuộc gọi, trên mặt không khỏi vui mừng, vội vàng ấn xuống nút nghe. Tên này hình như chưa từng có thói quen tránh mặt người khác khi nghe điện thoại.
Alo, Liễu y sinh, ngài khỏe không!
Cổ Phong rất có lễ phép hỏi.
Cái gì?
Cổ Phong nghe lời nói ở đầu dây bên kia, kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, gần như mất tiếng, mất kiểm soát hỏi:
Hà tiểu thư tỉnh lại rồi?
...
Là thật sao? Đây chính là tốt quá rồi!
Cổ Phong mừng rỡ bật cười! Người cười theo còn có Sở Hán Lương, bởi vì Hà Xảo Tình đã tỉnh lại rồi, vậy thì mặc kệ Mậu Nhân Tân có giảo hoạt hay ngoan cố đến mấy cũng vô dụng, chân tướng lập tức liền muốn sáng tỏ ra thiên hạ rồi. Thế sự chính là như vậy, khi một sự kiện xảy ra, có người vui mừng, nhất định có người khóc. Mậu Nhân Tân tuy rằng chỉ là khóc khan, thế nhưng cái dáng vẻ đó còn thảm hơn khóc thật, trên mặt tràn đầy kinh sợ và hoảng loạn.
Đi thôi, Sở Hán Lương, chúng ta lập tức trở về bệnh viện, Liễu y sinh nói Hà Xảo Tình có lời muốn nói với chúng ta!
Cổ Phong nói rồi liền đi kéo Sở Hán Lương đang ngồi ở kia.
Được, chờ ta trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153426/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.