Sau khi tiễn một tốp Đường chủ và thúc bá đi, Đinh Hàn Hàm mặt mang vẻ vui mừng từ ngoài cửa bước vào, thấy Cổ Phong đang không biết nói chuyện điện thoại với ai, thấy nàng tiến vào, mang máng nghe thấy hắn nói với người ở đầu dây bên kia: 「...Ngươi nhanh chóng chuẩn bị đi, đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi... Cứ như vậy đi!」 Rồi sau đó liền cúp điện thoại. Đinh Hàn Hàm nhớ tới biểu hiện vừa rồi của Cổ Phong, trên mặt không khỏi lộ ra ý cười, đi tới sà vào lòng hắn nói: 「Hộ vệ của ta, tối nay ngươi thật sự khiến ta rất kinh ngạc a!」 「Chính ta cũng rất kinh ngạc!」 Cổ Phong cười khổ nói, hành vi ngu ngốc như vậy chỉ cần lần này là đủ rồi! 「Vậy ngươi vừa rồi nói với bọn họ là thật hay giả a?」 Đinh Hàn Hàm dịu dàng hỏi. 「Lời gì?」 Cổ Phong giả ngốc giả khờ nói. 「Ngươi nói ngươi yêu ta, ta là thê tử của ngươi a!」 Đinh Hàn Hàm sắc mặt đỏ bừng, tiếng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu. 「Ư!」 Cổ Phong mơ hồ đáp lại một tiếng, hắn yêu nàng sao? Thật sự xem nàng là thê tử sao? Vừa rồi trước mặt nhiều người như vậy hắn đều nói năng hùng hồn, thế nhưng hỏi lòng một câu, hắn lại không trả lời được. Đinh Hàn Hàm lại xem một tiếng 「ư」 nhẹ của hắn là lời đồng ý khẳng định, trong lòng ngọt như thoa mật ong, một đôi ánh mắt thâm tình như muốn chảy nước ra, sắc mặt càng đỏ hơn nói: 「Vậy tướng công tốt của ta, tối nay để nương tử hảo hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153392/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.