Nắng nóng thiêu đốt vạn vật, vạn vật không thể trốn. Vật khô muốn bốc hỏa, vật lỏng muốn chảy dầu, chim bay chán lông mình, thú chạy chán lông mình... Tháng Bảy, chính là lúc nóng nhất trong tứ quý một năm. Thi Ngọc Nhu vừa rời khỏi Tô gia được vài bước, mồ hôi trên người đã chảy ra từng chút một. Khi nàng bước lên xe, y phục đã bị mồ hôi làm ướt sũng. Tại cửa hàng Mỹ Nghi Giai ở ngã tư, Thi Ngọc Nhu lấy một hộp bao cao su siêu mỏng, lại trong ánh mắt vừa bỉ ổi vừa phức tạp của người bán hàng nam kia mà vô cùng xấu hổ trả tiền. Cảm giác trong lòng cũng rất mùi lạ, dù sao thứ này, chính mình đã mấy năm rồi không đụng tới. Sau khi mua được bao cao su, Thi Ngọc Nhu cuối cùng cũng thở phào một hơi, sau đó lại vội vàng chạy đến nơi khác mua găng tay dùng một lần và vải trắng không nhuộm màu, lúc này mới vội vã quay về. Khi về đến tiểu viện của Tô gia, vừa bước vào cửa liền thấy Cổ Phong đã dựng lên lò bếp, đang dùng một cái nồi thuốc để sắc thuốc. Nhìn hắn làm mặt mũi đen kịt đang dùng cây quạt không ngừng làm lửa cháy mạnh hơn, trong lòng Thi Ngọc Nhu ít nhiều có chút không đành lòng, nhưng nhiều hơn vẫn là cảm kích. Người đàn ông này, quả thật đang dụng tâm chữa bệnh cho mình!
Y Sư, đồ ngươi cần ta đã mua về rồi!
Thi Ngọc Nhu đi vào nói.
Ồ, ngươi vào trong đi, chưa dùng đến nhanh vậy đâu. Thuốc này ít nhất cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153373/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.