Khi ăn tối, Cổ Phong kỳ tích nhìn thấy cả một bàn thức ăn, mà những món ăn này vậy mà đều là do Đinh Hàn Hàm làm... Đương nhiên, nàng chỉ là làm trợ thủ, đầu bếp chân chính là A Bố! Có một câu nói rất hay, đầu bếp không muốn làm thợ may thì không phải là tài xế giỏi, Cổ Phong không thể không thừa nhận, A Bố kỳ thực vẫn là rất đa tài, chỉ là bởi vì chính mình xuất hiện, phong thái của hắn tất cả đều bị che lấp. Bữa tối này rất phong phú, nhưng A Bố chỉ có phần làm mà không có phần ăn, trong quy củ của Đinh gia, bảo tiêu cũng được, tài xế cũng vậy, đều không khác gì người hầu, đều là không thể cùng chủ nhân lên bàn, cho nên mặc dù Cổ Phong nhiều lần giữ lại, A Bố vẫn không dám lưu lại cùng hai người dùng bữa tối, bởi vì hắn biết rõ, tiểu thư muốn là một bữa tối dưới ánh nến, không cần hắn cái bóng đèn này. Một tiếng
Bùm!
khẽ vang lên, Đinh Hàn Hàm mở không phải rượu vang đỏ mà là rượu sâm panh, nàng muốn chúc mừng hôm nay cùng Cổ Phong thoát chết, càng phải chúc mừng nàng dũng cảm bước tới nhân sinh mới của chính mình. Vẫn là trong bản nhạc duy mỹ của Bandari, Đinh Hàn Hàm nâng ly kính Cổ Phong:
Cảm ơn ngươi hôm nay đã cứu ta, tiểu nữ tử không biết lấy gì báo đáp, đành phải...
Lấy thân báo đáp?
Cổ Phong nhanh miệng tiếp lời. Đinh Hàn Hàm liếc hắn một cái, Cổ Phong vốn cho rằng nàng sắp mắng chửi, ai ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153355/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.