Sau khi sư gia rời đi, Đinh Lực Sinh suốt đêm đó không ngủ an sinh, kỳ thật hắn đã thức trắng. Hắn rất lo lắng, lo Cổ Phong tinh minh cuối cùng sẽ phát hiện màn kịch xế chiều hôm nay là do chính mình đạo diễn. Có lẽ rất nhiều người đều cho rằng, bang chủ Nghĩa Hợp bang thế lực thông thiên mà bị một tiểu tử còn hôi sữa làm cho lo lắng bất an, thật sự là một trò cười, nhưng Đinh Lực Sinh cũng không cho là như vậy. Cổ Phong hiện tại nhìn qua tuy rất yếu, nhưng yếu thế nào thì cũng là một con sói con. Lợi trảo tuy không mọc ra, nhưng răng nanh lại là bẩm sinh. Chỉ cần mình không cẩn thận bị cắn một cái, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến mình cảm nhiễm mà chết. Không nhìn những cái khác, chỉ nhìn cái cắn của hắn vào Trịnh Phượng Kiều, là đủ thấy răng của hắn có bao nhiêu sắc bén lại có bao nhiêu độc, hơn nữa cách cắn lại là cao minh đến mức nào. Chơi trò âm mưu hay chơi trò cứng rắn, Đinh Lực Sinh đều không hề e ngại, bởi vì hắn tự tin Cổ Phong tuyệt đối không thể chơi lại hắn. Thế nhưng, điều hắn sợ hãi là Cổ Phong sẽ nhắm vào điểm yếu chí mạng của mình. Điểm yếu của hắn chỉ có một, đó chính là con gái bảo bối Đinh Hàn Hàm. Nếu như Cổ Phong dùng tính mạng của Đinh Hàn Hàm để uy hiếp mình, vậy thì mình sẽ không còn chút biện pháp nào cả. Đinh Lực Sinh có thể ở trong chốn giang hồ đầy gió tanh mưa máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153326/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.