Đinh Hàn Hàm nhìn đám người trừng mắt trợn trừng, khí thế hung hăng vung nắm đấm sắt thép xông về phía hai người bọn họ, lập tức bị dọa cho ngây người, ngay cả phản ứng cũng quên mất. Ngay vào lúc này, nàng chỉ cảm thấy thân thể của mình đột nhiên bị người kéo một cái, ngay sau đó, một lồng ngực ấm áp dày rộng bao phủ lấy nàng. Đồng thời, bên tai của nàng cũng vang lên giọng nói quen thuộc đó:
Đinh Hàn Hàm, lão tử chính là kiếp trước nợ ngươi, kiếp này chú định đến trả nợ!
Đinh Hàn Hàm còn chưa hiểu câu nói này của Cổ Phong có ý gì, thì nghe thấy từng trận
bành bành
trầm đục của
cách sơn đả ngưu
. Sau đó trôi qua khoảng chừng mấy giây, cho đến khi thân thể của Cổ Phong từng chút từng chút đè xuống, rồi lại từng chút từng chút kiên cường đứng dậy, nàng mới đột nhiên hiểu ra, người đàn ông này, đang dùng thân thể của hắn bảo vệ mình dưới thân thể. Khi nàng biết người đàn ông này, người từ trước đến nay luôn trưng ra bộ mặt khó chịu với mình, không nói một lời tốt đẹp nào, vậy mà đang dùng thân thể của hắn thay mình chặn những cú đấm đá kia, cho dù tình cảm của nàng có đạm mạc đến mấy, lòng dạ có băng lãnh đến mấy, cũng không khống chế được mà
oanh
một tiếng, tất cả đều hỗn loạn. Những chuyện đã qua, từng chút một hồi ức về hắn, giống như bộ phim tua ngược nhanh, từng màn từng màn lướt qua ở trước mắt nàng. Nếu như ngày đó, khi mình đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153317/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.