Nhìn thấy Cổ Phong im hơi lặng tiếng đi về phía hai nữ nhân kia, Bành Lệ Bội cuối cùng cũng đã hiểu ra, Cổ Phong không phải bánh bao, hắn là chó, loại chó mà hễ thấy nữ nhân nào trông như bánh bao là liền muốn lên cắn một cái! Cổ Phong đi đến trước chiếc xe Maybach 62 kia, hai nữ nhân đã lên xe rồi, chỉ thấy hắn khẽ gõ xuống cửa sổ. Vương Lăng hạ cửa kính xe xuống, thấy là nam y học sinh vừa rồi ở trong phòng khám, nhớ tới tình hình vừa rồi bị hắn thừa nước đục thả câu sờ mó mấy cái, mặt nàng không khỏi đỏ ửng, nhưng vẫn bảo trì lễ phép hỏi:
Tiên sinh, ngươi có việc gì không?
Có thể cho ta mượn giấy và bút dùng một chút được không?
Cổ Phong hỏi. Liễu Bí thư ngồi bên cạnh Vương Lăng lập tức hướng Cổ Phong quăng tới vẻ khinh thường, cười lạnh nói:
Tiên sinh đồng chí, trò cua gái này của ngươi có vẻ hơi quê mùa rồi đấy!
Cổ Phong không biện bạch, cũng lười đi sửa chữa lỗi ngữ pháp của nàng, ngược lại nháy mắt ra hiệu, hướng nàng làm một vẻ mặt quỷ dị. Liễu Bí thư thấy hắn dáng vẻ lêu lổng lất láo như vậy, lập tức lại muốn mở miệng mắng chửi, nhưng lời còn chưa thốt ra, thì lại nghe Vương Lăng bên cạnh nói:
Liễu Bí thư, lấy giấy và bút đưa cho ta!
Chủ nhân vừa mở miệng, tên chó săn này tự nhiên là không dám la lối nữa rồi, thành thật tìm ra giấy và bút đưa cho nàng.
Đây, cho ngươi!
Vương Lăng đem giấy và bút đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153310/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.