Cổ Phong đi ra từ trong phòng tắm, bất kể là Đinh Lực Sinh hay Đinh Hàn Hàm đều ngẩn ngơ, vẻ mặt phức tạp bao nhiêu thì quái lạ bấy nhiêu. Cổ Phong nghi hoặc cúi đầu nhìn xem, khóa quần kéo rồi mà, hơn nữa cũng không hề thần kinh thác loạn đến mức như siêu nhân trên TV kia mà mặc quần lót ra bên ngoài, nhưng sao bọn họ lại nhìn mình cứ như nhìn Ultraman vậy? Thật không tầm thường, Cổ đại quan nhân đến cả Ultraman cũng biết rồi!
Làm sao vậy?
Cổ Phong nghi hoặc hỏi.
Ha ha, không có gì, Cổ Phong à, thật ra ta cảm thấy ngươi bình thường nên chú trọng một chút ăn mặc, thật sự rất tuấn tú, nếu như ngươi không muốn học y, muốn trổ tài, Đinh thúc có thể dốc hết toàn lực bao bọc ngươi thành minh tinh đấy!
Đinh Lực Sinh có phần cảm thán tán thưởng nói. Tục ngữ có câu
người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân
, Cổ Phong sau khi thay một bộ quần áo, giống như thần thoại đại biến thân vậy, vừa rồi còn lạc phách lạc phách như là người biểu diễn đập đá trên ngực ở đường phố, lúc này liền thành mỹ thiếu nam phong độ phiên phiên rồi. Lông mày của Cổ Phong rất rậm rất đậm, nếu như mọc trên mặt một người phụ nữ, vậy khẳng định là một trò cười, nhưng chúng lại cứ mọc trên một khuôn mặt nam nhân có góc cạnh rõ ràng, tự nhiên bằng thêm một luồng anh khí, một đôi mắt cực kỳ có thần, một khuôn mặt cười có chút lười nhác, nhìn qua lại như một phong cảnh xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153304/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.