Sáng ngày thứ hai khi tỉnh dậy, Cổ Phong trông có vẻ mọi thứ đều rất bình thường, nhưng chỉ có chính hắn mới biết nội thương ở trên người hắn nặng bao nhiêu. Cởi quần áo ra, thật sự là thảm không nỡ nhìn, khắp toàn thân từ trên xuống dưới chỗ xanh chỗ tím, căn bản không có một chỗ tốt nào. Tối hôm qua, Tô Man Nhi cưỡi trên người hắn, khiến hắn vui sướng xen lẫn đau đớn, động tác thân thể không ngừng, hai tay cũng không nhàn rỗi, cứ thế vặn da thịt trên người hắn theo chiều kim đồng hồ rồi ngược chiều kim đồng hồ không ngừng, một mực giày vò cho đến khi chính nàng không còn chút sức lực nào để giày vò nữa, lúc này mới mê man thiếp đi. Giờ đây, nàng ngủ mê mệt đến mức giống như chết vậy!
Chết tiệt, sau này ta thà tin một con mèo còn hơn tin lời nói ma quỷ của phụ nữ! Nàng nói cho ta tự do, lại nói cho ta kết giao nhiều bằng hữu, kết quả chỉ là dẫn một nữ sinh về nhà ôn tập mà đã bị giày vò thành ra như vậy. Nếu ta mà dẫn một nữ nhân về nhà ngủ, nàng chẳng phải sẽ giết ta sao? Nếu là ở Đại Liêu, ta lập tức sẽ cho nàng một phong thư ly hôn!
Cổ Phong hận hận nghĩ trong lòng.
Cổ Phong!
Trên giường truyền đến một tiếng gọi mềm mại.
Ai, đến đây!
Cổ Phong theo bản năng ứng tiếng, rồi lại theo bản năng lật đật đến trước giường, còn theo bản năng khẽ vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp duy mỹ lười biếng kia!
Anh muốn em đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153301/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.