Tiểu sư đệ, cái kia... chúng ta đổi một nơi khác ăn cơm được không?
Lý Khiếu Lan chi chi ngô ngô nói. Mấy vị sư huynh khác cũng vô cùng tán thành gật đầu, ngươi cua gái thì cứ cua, cần gì phải kéo bọn ta cùng chịu trận chứ.
Ở đây rất tốt mà!
Cổ Phong nhìn quanh, trang trí độc đáo, môi trường tao nhã, không mất đi là một nơi tốt để ăn cơm, uống rượu, tán gẫu, buôn chuyện mà.
Ở đây đúng là rất tốt, nhưng vấn đề là cái này này?
Dương Tiếu Thần lặng lẽ làm cử chỉ chụm ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa lại về phía Cổ Phong. Cử chỉ này, tự nhiên là đại diện cho tiền rồi!
Ha ha, tiền không phải là vấn đề!
Cổ Phong bừng tỉnh, cười nhạt một cái nói.
Vấn đề là không có tiền chứ!
Mấy người đồng loạt phụt một tiếng phản bác hắn.
Yên tâm đi, mấy vị sư huynh, bữa này hôm nay có người trả tiền, mọi người cứ mở rộng khẩu vị mà ăn đi!
Cổ Phong bình tĩnh nói. Bành Lệ Bội nghe xong lông mày không ngừng nhíu lại, được thôi, lần này thật sự bị coi là kẻ đổ vỏ mà giết rồi, hay cho ngươi Cổ Phong, lần sau còn muốn cô nãi nãi mời ngươi ăn cơm, ngươi cứ đợi ăn đại... Phi phi phi, tư văn, tư văn một chút! Khi gọi món, Bành Lệ Bội vẫn duy trì phong thái thục nữ, dù sao cũng đã đồng ý mời hắn ăn cơm mà, mặc dù không chỉ có mình hắn đến, nhưng chỉ là ăn bữa cơm mà thôi, lại không phải làm chuyện gì lớn, thêm mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153266/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.