Rời khỏi phòng an ninh, tâm trạng của Cổ Phong u ám, giống như thời tiết âm u bên ngoài. Khi hắn khoác trên người bộ trang phục như dân công xuyên qua khuôn viên đại học Thâm Thành, tâm trạng càng thêm u ám theo thời tiết, bởi vì ánh mắt của người đi đường đều khác lạ, có kinh ngạc, có xem thường, có chế giễu, nhưng càng nhiều hơn là lạnh nhạt, cứ như đang nhìn một quái vật đến từ ngoài không gian. Cổ Phong thích làm theo ý mình, để người khác không còn đường đi, cho nên hắn vẫn làm theo ý mình mà đi tìm, nhưng tìm thật lâu, hắn vẫn chưa nhìn thấy cái gọi là Học viện Y Thâm Thành. Khổng phu tử dạy rằng, thông minh hiếu học, không thẹn khi hỏi người dưới. Cổ Phong tìm đến mức mồ hôi đầm đìa, kỳ thực cũng rất muốn hạ mình xuống hỏi người khác, nhưng mỗi lần khi hắn lấy hết dũng khí, chuẩn bị hỏi người đi tới đối diện, những người khác đều giống như ghét bỏ hắn bị SARS mà tránh xa, làm cho tâm trạng hắn vô cùng cảm giác khó chịu. Thiên công không tốt, hết lần này tới lần khác lúc này lại bắt đầu mưa, thoạt đầu chỉ là mưa nhỏ lất phất, nhưng không bao lâu liền mưa như trút, lốp bốp đập vào mặt đất, trong lúc vội vàng Cổ Phong đành phải chui vào một lương đình ở gần đó đã có không ít người đang tránh mưa. Vừa bước vào lương đình, Cổ Phong liền cảm thấy không khí không đúng, một ban nam sinh vốn đang vui cười đùa giỡn nhất thời liền im lặng, cực kỳ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153258/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.