Cổ Phong giương mắt nhìn xem, phát hiện trên tay mang theo vậy mà là viên đồng hồ Patek Philippe kia, không khỏi kỳ quái hỏi: “Cái này ngươi không mang đi đổi sao?” Tô Mạn Nhi giơ lên nhu đề của mình, trên ngọc thủ mảnh mai kia cũng mang theo một kiểu Patek Philippe tinh mỹ biệt trí khác, rồi mới cười nói: “Ta vốn là dự định đổi, dù sao hai chiếc đồng hồ một lớn một nhỏ này cộng lại đáng giá ba bốn mươi vạn lận, ta vẫn luôn cho rằng, mang tiền trên người không bằng cất tiền trong ngân hàng an toàn hơn, nhưng mà ta đã hỏi thăm ở thị trường đồng hồ nổi tiếng rồi, cặp đồng hồ đôi Patek Philippe này là phiên bản sưu tầm quý giá, không phải có tiền là có thể mua được, khó có được nhất là còn có giấy chứng nhận và bản quyền. Cho nên ta suy đi nghĩ lại, liền giữ lại đồng hồ, còn những thứ khác đều đổi rồi, ngươi biết những đồ vật khác tổng cộng đổi được bao nhiêu tiền không?” “Bao nhiêu vậy?” Cổ Phong cười nhạt hỏi, ở kiếp trước, thứ hắn khát vọng nhất chính là tiền bạc, bởi vì có tiền mới có thể giải quyết no ấm, thế nhưng đến hiện đại, hắn lại phát hiện một thứ khác còn đáng giá hơn tiền bạc, đó chính là chân tình, chân tình không thể đo lường và thay thế. “Không sai biệt lắm có bốn mươi vạn!” Tô Mạn Nhi chậm rãi thâm tình ngưng thị hắn nói: “Ta dùng tên của ngươi mở một tấm thẻ, đem tiền gửi vào rồi, ngươi a, đã trưởng thành rồi, nếu như tốt số mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153253/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.