Vài phút sau, chiến đấu kết thúc, trong sân chỉ có một mình Cổ Phong đứng, còn có Tô Mạn Nhi đang được hắn ôm dìu trong tay. Lão Tam đã rụt vào góc tường, Tứ ca thì trốn dưới đáy bàn. Đợi đến khi trong sân không còn đánh nhau mà chỉ còn tiếng kêu rên thống khổ, hai người này mới run rẩy đứng dậy.
Hay lắm A Tứ, ta đã cho ngươi đủ mặt mũi rồi, ngươi lại dám mang cái sát tinh này đến phá chỗ của ta. Đừng tưởng rằng Nghĩa Hợp Bang của các ngươi ghê gớm đến thế, cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi!
Lão Tam vừa nói vừa móc điện thoại ra, bấm xong số, liền lớn tiếng hô lên:
Ca, chỗ ta xảy ra chuyện rồi, A Ngưu bị đánh cho tàn phế rồi, ngươi mau phái người đến!
Lão Tam...
Nụ cười khổ và vẻ mặt sắp khóc của Tứ ca không khác nhau là mấy, lời giải thích của hắn bị coi là bịa chuyện, không còn cách nào, một chút biện pháp cũng không có. Cá chết lưới rách tuyệt đối không phải điều hắn muốn, nhưng đến nước này, cũng chỉ có thể móc điện thoại ra bảo các huynh đệ đang ở Phố Bát Lan nhanh chóng bao vây Tinh Quốc Dạ Tổng Hội... Giọng điệu của Lão Tam khi gọi điện hết sức lo lắng, đại ca của hắn, cục trưởng Sở Hán Trung, lại không phải là đồ ngốc, dĩ nhiên là nghe ra mức độ nghiêm trọng của sự việc! Tinh Quốc Dạ Tổng Hội nhất định đã xảy ra chuyện mà Lão Tam không giải quyết được, cậu em vợ của mình là Trịnh A Ngưu chắc chắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153223/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.