“Đồ thần kinh, ai có rảnh đi trộm nhìn ngươi!” Lời biện bạch của Cổ Phong rất vô lực, rất có mùi ‘chỗ này không có bạc ba trăm lượng’. “Ngươi còn muốn giảo biện? Làm rồi có thể nhận thì cũng chẳng có gì, dù sao nam nhân không có ai là đồ tốt, nhưng ngươi đã dám làm lại không dám thừa nhận, thì thật sự khiến ta từ trong xương cốt khinh thường ngươi!” Đinh Hàn Hàm nhìn ánh mắt của Cổ Phong tràn đầy sự khinh bỉ. “Ta căn bản không làm, thừa nhận cái lông gì!” Cổ Phong cũng nổi giận, tay hắn vẫn luôn nắm chặt nàng chưa buông cũng dùng lực. “Hỗn đản, ngươi làm đau ta rồi!” Đinh Hàn Hàm giãy giụa đến mặt đỏ bừng trừng mắt nhìn hắn. Cổ Phong lúc này mới ý thức được chính mình lại vẫn còn nắm tay của nàng, vội vàng buông ra. Nhưng lúc này trong xe đã tràn ngập mùi thuốc súng, Đinh Hàn Hàm đang nổi giận tựa như một con gà mái con giương nỏ, dang rộng cánh, chiến tranh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào!! Hảo nam không cùng nữ đấu, đấu cũng chỉ có thể trên giường, Cổ Phong nghĩ như vậy liền nói: “Đừng lải nhải, mau đưa ta về nhà!” “Dựa vào cái gì?” Đinh Hàn Hàm cười lạnh nói, được lý không buông tha người. “Dựa vào ta đã chữa khỏi cho ông nội ngươi, dựa vào ngươi còn thiếu ta ba điều kiện, dựa vào ta thật sự không trộm nhìn mà vẫn biết trên người ngươi có chuyện rồi, dựa vào ta…” “Shit!” Đinh Hàn Hàm làm một động tác dừng tay, khởi động xe, hướng về đường Bát Lan chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153200/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.