“Em đã ở chỗ quái nào thế?” Dean đội chiếc mũ cao bồi màu nâu nhạt và đeo đôi kính râm công nghệ cao có gọng kính kim loại và mắt kính màu vàng. Vài giờ trước, anh là người tình của cô, và điều đó biến anh trở thành chướng ngại vật biết đi, biết nói chặn ngang trên con đường cao tốc tạo thành cuộc đời cô. Lúc đầu, cô chỉ trao cho anh từng mẩu nhỏ bản thân mình, nhưng tối qua cô đã dâng hiến một khoanh lớn đáng kể, và giờ cô dự định sẽ lấy lại chỗ đó.
Anh sập cửa xe. “Nếu sáng nay em muốn đạp xe thì lẽ ra em nên đánh thức anh dậy chứ. Dù gì anh cũng định sẽ đi đạp xe rồi mà.”
“Cái xe tải đó là của anh đấy à?”
“Em không thể có trang trại mà không có xe tải.” Những cái đầu bắt đầu thò ra cửa sổ các cửa hàng. Anh nắm cánh tay cô đẩy cô tựa vào thành xe. “Em đang làm gì ở đây thế, Blue? Em thậm chí còn chẳng để lại lời nhắn gì. Anh lo lắng đấy.”
Cô nhón chân lên phớt một nụ hôn lên cái quai hàm gây gổ đó. “Em cần vào thị trấn để bắt đầu công việc mới, mà phương tiện đi lại của em bị giới hạn nên em đành mượn tạm cái xe đạp. Anh sẽ lấy lại được nó thôi.”
Anh giật cặp kính râm ra. “Công việc mới gì?” Mắt anh nheo lại. “Đừng đùa chứ.”
Cô chỉ tách cà phê về phía chiếc Corvette khong mui hai chỗ bên đường. “Không phải cái gì cũng tệ. Bà ta có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-quyen-ru/1959597/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.