Mặt trăng máu biến mất khỏi chóp tối của vách đá, tia sáng trên bầu trời hẹp phía trên đầu vẫn còn mang một màu đỏ mờ ảo.
Một bóng đen màu xám bạc xẹt qua rồi mờ dần, như một làn gió lặng lẽ lướt nhanh qua khe hở giữa bức tường đá và mặt đất.
Lượng nguyên tố bóng tối dồi dào chảy qua từng lớp lông, để lại những vết thương khó lành, nóng rát.
Cơ bắp mạnh mẽ lâu ngày không được vận động, khi co lại và căng ra sinh ra cảm giác đau nhức thú vị, kích thích thần kinh của hắn, máu chảy nhanh ra khắp cả cơ thể, như dòng sông chảy ào ào bên tai, như dòng điện đầy hưng phấn.
Leno thỉnh thoảng dừng lại đột ngột.
Hắn ngẩng đầu lên, đánh hơi trong không khí, đôi tai nhọn đầy lông tơ của hắn chuyển động đầy cảnh giác, cố gắng bắt lấy những dao động nhỏ nhất trong không khí.
Nhân loại đó làm rất tốt trong việc che đậy hơi thở của mình.
Điều này mang lại nhiều khó khăn cho việc lần theo dấu vết của cậu ta.
May thay, dưới đáy vực sâu không có gió và ánh sáng, cũng càng ít sinh vật xuất hiện hơn, dẫn đến những dấu vết nhỏ được tạo ra sẽ lưu lại lâu hơn bình thường.
Leno ngửi một tảng đá nhô lên ở đâu đó trên vách tường, rồi lại lao ra như một cơn gió.
Sự phấn khích ban đầu của việc rình rập và săn bắn khiến đồng tử của hắn giãn ra, giống như một lỗ đen không đáy dưới ánh vàng thiêu đốt, ánh lên một tia sáng hoang dã dữ tợn và tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-phan-cot-tinh-te-de-nhat-toi-pham-truy-na/1152548/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.