Edit: Trạch Mỗ
Beta: Sakura
Thần Khánh Đế quan sát kỹ Chân Diệu.
Nàng mới vừa rút cây trâm ra, quá mức vội vàng, tóc đen đều xõa xuống, sắc mặt tái nhợt, nhưng bởi vì trẻ tuổi khí huyết tràn đầy, môi lại giống như cánh hoa đào kiều diễm, ửng hồng trơn bóng.
Mắt của nàng rất giống Thái phi, đều là mắt hạnh rất to, nhưng lại khác với mắt hạnh bình thường, ở chỗ đuôi mắt là một đường cong duyên dáng khiến cho đôi mắt trở nên hẹp hơn, khẽ nhướng lên, ngoài sự thanh lệ, hiện ra sự quyến rũ khác kiểu.
Thần Khánh Đế lại ngẩn người.
Sau một hồi trầm mặc cực kỳ khó chịu, Chân Diệu mím môi, mở miệng trước: “Hoàng thượng muốn như thế nào?”
Tiếng của nàng trong veo sáng sủa, một đôi mắt mặc dù kiều mỵ vô song nhưng con ngươi đen thuần, có sự hồn nhiên của thiếu nữ.
Thần Khánh Đế nghĩ, đây là Giai Minh mà, đương nhiên không giống Thái phi.
Cõi đời này dù có ngàn vạn dung nhan tương tự, nhưng Thái phi vĩnh viễn chỉ có một thôi.
Nhưng là, có một người giống với Thái phi như vậy, để cho hắn thường xuyên nhìn thấy, thì có cái gì không tốt đây?
“Giai Minh, ngươi đã biết, có phải không?” Cuối cùng Thần Khánh Đế đã mở miệng.
Chân Diệu nhìn vào mắt Thần Khánh Đế.
Đều nói mắt là không lừa được người, nhưng đáy mắt hắn thâm thúy, nhìn không ra bất kỳ đầu mối gì.
Có lẽ, cũng là bởi vì giỏi về che dấu, mới cười đến cuối cùng nhỉ?
Chân Diệu nghĩ, Lục hoàng tử cởi mở ranh mãnh kia, đi đâu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298256/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.