Edit: Trạch mỗ
Beta: Sakura
Người đã lớn tuổi, giấc ngủ cũng nông, Chân Thái phi thoạt nhìn trẻ tuổi xinh đẹp hơn nữa, cũng không trốn thoát khỏi quy luật này.
Bà đang mặc quần áo mỏng manh, nằm nghiêng ở trên giường, đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng, đột ngột mở mắt.
Sau khi Thần Khánh Đế mò vào, liền đứng ở trước giường, trong lòng đang đấu tranh dữ dội.
Hắn không kiềm chế được ý nghĩ kia nữa, sự kính trọng đối với Chân Thái phi dù sao đã có hơn hai mươi năm, muốn vượt qua cái ranh giới ấy vẫn phải có dũng khí rất lớn.
Không ngờ Chân Thái phi vừa mở mắt, đầu óc Thần Khánh Đế nhất thời trống rỗng, dưới cơn kinh hoảng trực tiếp bịt miệng bà lại.
Chân Thái phi chưa từng nghĩ tới Thần Khánh Đế dám nửa đêm mò vào, mới đầu còn tưởng rằng mình đang mơ cơ, bỗng nhiên bị bịt miệng, lúc này mới dồn sức mở to hai mắt nhìn, đầu giãy dụa, thuận tay quơ lấy chùy mỹ nhân ở đầu giường đánh Thần Khánh Đế.
Thần Khánh Đế bị đau buông tay ra, Chân Thái phi giận không thể nuốt, tiếp tục đuổi theo đánh một trận đã tay, đánh mãi đến khi Thần Khánh Đế chạy trối chết, mới dừng tay.
“Ngươi tới làm gì?” Chân Thái phi giận đến trước ngực không ngừng phập phồng.
“Ta, ta......” Thần Khánh Đế xưa nay phong lưu tiêu sái, lúc này lại không thốt lên lời, một lúc lâu nghẹn ra một câu, “Thái phi, ta muốn gặp người.”
Chân Thái phi giận ghê gớm, tiếng khẽ giương lên: “Muốn gặp ta? Ban ngày không phải ngươi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298252/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.