Edit: Yen Nguyen
Beta: Sakura
“Chân thị là đứa bé có phúc khí, tất nhiên không có việc gì!” Lão phu nhân kiên định mà nói, nhưng trong lòng có chút không nắm chắc.
Thai đầu khó khăn hơn một chút, lại là song sinh tử, nói không thấp thỏm lo lắng là nói dối, nhưng nhìn bộ dáng kia của tôn tử, nếu để lộ ra một chút nào, chỉ sợ hắn sẽ đòi xông vào.
“Nhưng sao nàng ấy còn chưa sinh ra? Cũng đã qua một đêm rồi.” Trong mắt La Thiên Trình hiện đầy tia máu, xoay đầu gắt gao nhìn chằm chằm vào cửa.
Lão phu nhân liền trấn an nói: “Một đêm là bình thường, có người còn phải chịu đựng hơn ba ngày ba đêm nữa đấy, cháu tạm thời đừng sốt ruột.”
“Được, được, cháu không sốt ruột, cháu không sốt ruột.” La Thiên Trình vừa nói, vừa giống như con ruồi không đầu đảo quanh qua qua lại lại.
Lão phu nhân nhìn thở dài, vẫy Hồng Phúc tới thấp giọng phân phó nói: “Đi đưa tin cho phủ Kiến An Bá, hãy nói Đại nãi nãi đang chuẩn bị sinh.”
“Vâng”
Lúc Ôn thị nhận được tin tức, cả người đều đần ra: “Sắp rồi hả? Làm sao nhanh như vậy?”
Bà đứng vụt lên đi luôn ra ngoài, lão phu nhân Kiến An bá luôn miệng không ngừng nói: “Ôn thị, trước tiên con chờ một chút, mang theo nhánh nhân sâm trăm năm kia trong tư kho của ta.”
Lúc này, Ôn thị cũng không kịp nhún nhường, thấy đại nha hoàn hầu hạ lão phu nhân là A Trù bưng cái hộp đựng nhân sâm đi vào, nhận lấy rồi đi theo người phủ Quốc Công báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298230/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.