Edit: Yen nguyen
Beta: Sakura
“Đại nãi nãi, chúc mừng ngài.” Bạch Thược cười tiến lên chúc mừng Chân Diệu.
Thanh Đại không hay nói đùa, cũng tiến lên phúc thân theo.
“Cùng vui, cùng vui.” Chân Diệu còn hơi chóng mặt.
Mặt nạ bình tĩnh trước sau như một của Bạch Thược trong nháy mắt nứt ra.
“Đại nãi nãi, ngài lên giường gạch ngồi đi. Mấy ngày nay ngài cũng không có ăn uống tử tế, sợ ca nhi không chịu nổi đâu, có muốn uống chút gì hay không?”
Chân Diệu theo bản năng mà cau mày, sau đó gật đầu: “Ngươi nói đúng, bưng cho ta một bát sữa bò đến đây đi.”
Sữa bò bưng tới, mùi sữa thơm này lại làm cho Chân Diệu có chút buồn nôn, nàng quyết tâm, uống một lèo xong, cầm bát để qua một bên, tựa như mất sức lực cực lớn, trời lạnh như vậy, trán lại rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Bạch Thược thấy thế, vội rút khăn ra lau mồ hôi cho nàng.
Lúc này La Thiên Trình đi vào, giữa lông mày đều là vui mừng ôn hòa như mặt trời ấm áp: “Các ngươi đều lui xuống đi.”
Chờ trong phòng chỉ còn lại hai người, ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn Chân Diệu, trong lúc nhất thời, hắn không biết nên nói cái gì cho phải nữa.
“Kiểu Kiểu.” Hắn xoa xoa đôi bàn tay, nhìn Chân Diệu cười khúc khích.
“Trước tiên, trước tiên đừng tới gần, trên người chàng có mùi dưa chua thịt luộc, ta ngửi chỉ muốn nôn thôi.” Chân Diệu vội xua xua tay.
Có lẽ đã ép buộc mình uống sữa bò, bây giờ nàng không ngửi được chút xíu mùi thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298222/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.