Edit: Thu Hằng
Beta: Sakura
“Ta xem Nhị lang gần đây gầy đi nhiều, không biết có phải quá dụng công khắc khổ hay không” Điền thị vẻ mặt lo lắng.
“Lòng đàn bà. Không khắc khổ, người nào là cống sĩ mà không như vậy?” La Nhị lão gia xem thường nói “Giống như Tam lang ngươi mới nên lo lắng”
“Lão gia, Tam lang cũng đã lập gia đình, lại nghe Tứ đệ nói, hắn ở binh doanh biểu hiện không tệ, quan trên cũng thưởng thức hắn …”
La Nhị lão gia hừ lạnh một tiếng cắt đứt lời Điền thị “Thưởng thức?Chỉ sợ là do nó xuất thân từ phủ Quốc Công”
Lão quốc công cả đời trên lưng ngựa, nay mặc dù trở nên ngây ngô, uy danh của phủ Trấn Quốc Công trong quân vẫn rất lớn.
Điền thị nghe vậy không vui “Bất kể nói thể nào, cũng là Tam lang dựa vào bản lãnh của mình. Lão gia, lại nói ngài, cả ngày ôm Bát lang trên tay thì thành bộ dáng gì? Ôm tôn không ôm tử, đây chính là quy củ”
“Quy củ?” La Nhị lão gia lập tức trở mặt “Khi Nhị lang còn bé, ta ôm nó còn ít hay sao? Điền thị, ta biết bà không vừa mắt Yên Nương, nhưng thời gian dài như vậy, bà cũng phải nhìn ra, Yên Nương là người quy củ, bình thường không ra khỏi viện, bà cũng không phải loại người chanh chua không biết điều, làm sao vẫn không thể hòa hợp với nàng ấy?”
Điền thị nghe vậy, sắc đến mặt trắng bệch.
“Ta còn có việc, đi thư phòng trước” La Nhị lão gia thấy gương mặt vàng khô và nếp nhăn nơi khóe mắt Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298180/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.