Edit: Thu Hằng
Beta: Sakura
Chân Ngọc tức giận khó nén, chỉ Chân Băng “Còn không phải là theo ngốc tử này tới sao, nếu ta không tới sẽ không yên lòng, đi theo tới lại thấy tức giận. Tứ tỷ, nếu tỷ không đến kịp thời, ta thiếu chút nữa đã lật bàn rồi”
Ánh mắt Chân Băng chua xót, nước mắt lăn xuống, rơi xuống ao phóng sinh, tạo nên những vòng nước nho nhỏ.
Gợn nước khuếch tán ra bốn phía, có mấy chú cá nhỏ như chim sẻ nổi lên mặt nước mở miệng đớp đớp nhìn rất thú vị.
Chân Diệu sờ sờ tay áo, lấy ra một gói giấy dầu, nàng mở giấy dầu ra, bên trong là điểm tâm.
“Cho muội” nàng đưa điểm tâm cho Chân Băng.
Chân Băng có chút phản ứng không kịp.
Nàng khóc, Tứ tỷ không phải nên đưa khăn cho nàng ư, tại sao lại đưa tới một bọc điểm tâm?
Chân Diệu đưa tay, bẹo má Chân Băng, sẵng giọng “Còn nhìn gì? Cho cá ăn a, không thấy những con cá kia bị nước mắt của muội gọi tới sao”
Chân Băng cầm gói điểm tâm ngẩn người.
Chân Diệu bẻ một khối điểm tâm, nghiền nát trên đầu ngón tay, ném vào trong ao phóng sinh.
Mấy con cá trước sau nhảy lên tranh cướp điểm tâm.
Mặc dù tính tình Chân Ngọc hoạt bát nhưng ở trong phủ cả ngày cũng không thấy gì thú vị, nhìn thấy cảnh này cũng hăng hái làm theo cho cá ăn.
Chân Băng theo bản năng vò nát điểm tâm ném vào trong ao phóng sinh, thấy cá vui vẻ tranh đoạt, phiền não cũng phai nhạt, nín khóc mỉm cười.
“Tứ tỷ, sao tỷ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298168/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.