Edit: Thu Hằng
Beta: Sakura
Đánh nhau ngoài đường cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng người bị đánh là An Quận Vương thì lại là chuyện khác.
An Quận Vương là ai nào? Tổ phụ của hắn từ bỏ ngôi vị hoàng đế, tiện nghi cho một chi bên phía Chiêu Phong đế.
Hoàng thân quốc thích nhiều như vậy, Chiêu Phong đế đối với ai cũng có thể ra oai, duy chỉ có An Quận Vương, bất kể bên trong nghĩ thế nào nhưng bên ngoài đều nhất nhất dung túng.
Ông cũng không muốn trên lưng mang danh bất nghĩa, đuổi tận giết tuyệt.
“Cậu út, sao cậu không nhịn đi, lại cùng An Quận Vương đánh nhau?” Đứng ngoài phòng giam, Chân Diệu than thở.
Ôn tam cữu xoa tay, than thở “Còn không phải do thói quen sao, ở bên Tây Dương, phụ nhân có chồng còn được hoan nghênh hơn cả thiếu nữ, ta một năm nhận được không mười lần thì cũng tám lần khiêu chiến quyết đấu, càng đừng nói tới loại chiến đấu bộc phát này”
La Thiên Trình âm thầm xoa mồ hôi lạnh, thầm nghĩ cũng may Đại Chu khác Tây Dương, nếu không hắn sẽ phải ngày ngày đánh nhau, không cần làm việc khác rồi.
Chân Diệu cũng không còn gì để nói, con người trong lúc tức giận cực điểm thường phản ứng theo bản năng, Ôn tam cữu ở bên kia đại dương hơn mười năm, hành động đã sớm giống với người bản xứ.
“Nhưng ——” Ôn tam cữu nhướng mày, đi qua đi lại trong phòng giam, bỗng nhiên dừng bước “Mặc dù ta không nhịn được động thủ, nhưng cũng chỉ mới kéo An Quận Vương xuống, sao lại thành bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298164/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.