Edit: Tuyết Y
Beta: Sakura
Ám vệ đợi hơn nửa đêm, từ đầu đến cuối không thấy có bất kỳ điều gì khác thường, nên đã vòng ra trước, nhờ ánh sáng yếu ớt, lờ mờ có thể thấy được bốn chữ to mạ vàng “Phủ Mộc Ân Hầu” trên bức hoành. Hắn dừng một chút, nhảy lên xuống mấy cái rồi biến mất trong màn đêm mênh mông.
Chờ khi nghe xong bẩm báo, La Thiên Trình ngồi trước bàn gỗ hoa lê, trầm tư một lấy mới lệnh tâm phúc dùng phương thức đặc thù đã ước định từ trước liên lạc với Lục Hoàng tử, hai người hẹn gặp tại một ngôi nhà dân tầm thường không gây chú ý.
Căn nhà dân kia nằm trong một ngõ nhỏ bình thường, tính thật ra thì chỉ cách căn nhà Nhị lão gia an trí Thục Nương có hai con đường.
Tuy chỉ cách hai con đường, nhưng khu nhà dân này lại có mấy phần thú vị. Phần lớn an trí ngoại thất của quan lại phú thương, gia đình dân chúng bình thường rất ít, ban ngày hầu hết tất cả các nhà đều đóng chặt cửa, thỉnh thoảng có thể nghe tiếng vó ngựa vang lên, liền có nam tử xuống ngựa, được người giữ cửa trong một ngôi nhà âm thầm đón vào.
Hai người ngồi xuống, một nữ tử dung mạo xinh đẹp tuyệt trần bưng trà lên.
Tóc mai nàng đen như quạ, mặt như sen, bàn tay bưng khay nõn nà như bạch ngọc, thon dài nhỏ nhắn, mặc một bộ váy màu trắng ngà phía trên có hoa lá rải rác, giắt trên váy không phải ngọc bội như thường mà là hai chiếc chuông vàng, đi đường đung đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-doi/1298104/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.