IQ 125 của Hà Tiết Âu không ngờ cũng có lúc năng suất tụt giảm đến mức 0%. Thề đấy, chỉ cần năng suất tăng 1% thôi thì cô đã có thể thoát khỏi trò chơi biến thái này của Lục Vỹ Thần hắn rồi.
- Anh còn muốn làm gì nữa?
Hà Tiết Âu ơi Hà Tiết Âu, cô thật bị sợ hãi làm cho ngu ngốc rồi. Nhìn xem Lục Vỹ Thần hắn đối với cô bằng ánh mặt dụ tình và điệu cười ám muội như thế nào đi. Chuyện tày trời, nguy hiểm hay điên rồ nào cô cũng làm được, cuối cùng lại bị khống chế bởi chuyện phàm tục thế này sao.
- Tôi nói với em rồi. Tôi tắm cho em! Xem ra tôi đánh gãy tay em nhưng cũng làm não của em có vấn đề nữa.
Tay áo sơ mi được gấp lên sơ xài, bằng thần thái từ tốn vô biên, Lục Vỹ Thần dịu dàng ôm lấy đầu cô cho tựa lên thành bồn tắm, chăm chỉ gội sạch.
Bàn tay to lớn cứ mân mê trên quả đầu nhỏ của Hà Tiết Âu. Dưới sự bôi trơn và hương thơm thoang thoảng được hỗ trợ bởi dầu gội, nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng. Tên chồng này của cô thật đáng ngưỡng mộ, chỉ là gội đầu mà cũng ru ngủ được một đứa không biết ngủ là gì như cô.
Ngẫm lại một chút… Bình thường giấc ngủ của cô bắt đầu bằng việc uống một viên an thần và kết thúc bằng việc bất tỉnh. Cô đã ăn hay uống thứ gì đó đáng ngờ sao?
Thật lắm chuyện, là cô chả muốn công nhận Lục Vỹ Thần giỏi giang trong bất kì vấn đề nào thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/183948/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.