Sáng hôm sau, Lục Vỹ Thần dậy trước thay quần áo. Vỗn cũng muốn mang Hà Tiết Âu vào tắm cùng nhưng nhìn thấy cô đang say giấc hắn lại không nỡ. Hôm qua hắn cũng hơi tàn bạo, vắt kiệt sức của cô.
- Thần, đi đâu đấy?
Hà Tiết Âu nghe tiếng động, theo quán tính mà hỏi. Mắt cô mở không ra, không dậy nổi. Lục Vỹ Thần đi đến hôn vào má cô.
- Tất nhiên là đi làm rồi. Bà Lục có muốn đi cùng không?
- Không đi.
- Được rồi, ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, xong việc anh lại đến đưa bà Lục về nhà!
- Ừm…
Hắn quyến luyến vuốt ve cô một chút nữa mới đứng dậy. Váy áo bị bỏ dưới chân hắn tiện tay thu dọn. Trước khi thật sự rời đi, không quên để lại cho cô một nụ hôn tạm biệt.
Tòa nhà Lục Thị hôm nay lại được trả về dáng vẻ bình thường, các cánh nhà báo đều không còn kiên nhẫn mà quan tâm đến đời sống riêng tư của thương nhân nữa, “Lục Vỹ Thần, chúng ta ly hôn đi!” cũng đã dừng chiếm sóng quảng cáo.
- Lục Vỹ Thần, trên văn phòng có vị khách lớn đang chờ, cậu nhanh chân lên.
Tần Tử Kỳ chờ ở cửa đã hơn ba mươi phút, nhìn thấy Lục Vỹ Thần đến liền chạy đến thúc giục.
- Vị khách lớn nào mà đến sớm hơn cả tôi thế?
- Cái này tôi không dám nói, cậu chuẩn bị chút tinh thần đi, chắc sẽ chấn động lắm đó!
- Hôm nay tôi rất vui, có gì cứ từ từ giải quyết…
Lục Vỹ Thần đương nhiên là đang rất vui. Cả người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508872/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.