Người trên du thuyền lần lượt được chuyển sang các tàu nhỏ. Hà Tiết Âu vẫn còn đang mê man, nữ bác sĩ định đánh thức nhưng bị cản lại.
- Bác sĩ, để em ấy nghỉ thêm chút nữa đi!
Cố Vi cũng đang được điều trị ở phòng y tế. Vốn dĩ vết thương ngoài da không đáng ngại nhưng cô ta cố tình ở lại đây để không bị Lục Thế Huy đánh đập. Thấy vị bác sĩ vẫn còn do dự, Cố Vi trấn an thêm.
- Bác sĩ đi trước đi, dù sao cũng còn phải chuyển rất nhiều người nữa. Em ấy là em dâu của tôi, một lát nữa tôi sẽ đưa em ấy đi sau.
Cố Vi nói như vậy bác sĩ cũng không biết phải nói gì, đành đi trước, để Hà Tiết Âu tỉnh lại sẽ đi sau.
Hà Tiết Âu giật mình tỉnh dậy, trên du thuyền chỉ còn lại cô và Cố Vi. Không cần biết Mặc Thiên và Lục Vỹ Thần đã đấu với nhau đến gia đoạn nào, du thuyền này nhất định sẽ nổ, nếu còn không mau rời đi thì nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Thấy Hà Tiết Âu vùng chạy ra ngoài, Cố Vi liền kéo lại.
- Cô đừng đi, đừng đi, cô phải ở lại cùng tôi.
- Cô bị điên à, du thuyền sắp nổ rồi còn không muốn chạy.
Hà Tiết Âu gạt ra, Cố Vi lại cố chấp mà ôm chầm lấy, nhất định không để cô chạy ra ngoài.
- Cô phải ở lại, tôi và cô cùng chết. Tôi sẽ không để cô về với Thần đâu.
Cố Vi yêu quá hóa điên rồi. Bẩn thân không muốn sống còn muốn có người chết cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508866/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.