Lục Vỹ Thần rít một hơi thuốc lá rồi từ từ nhả khói ra. Lâu lắm rồi mới có cảm giác phiền não. Tần Tử Kỳ nhìn thấy liền biết hắn có tâm sự. Với sự cứng đầu của hắn thì sẽ không dễ dàng gì mở miệng tâm sự của anh. Từ trước đến giờ đều là anh chủ động nói chuyện trước.
- Sao thế?
- Đang suy nghĩ.
- Suy nghĩ chuyện gì?
- Có nên giết người hay không…
Hắc, Tần Tử Kỳ nghe mà đứng không vững, thật sự là sang chấn tâm lý. Không biết điều khủng khiếp gì đã chọc giận người bạn của anh ta đến muốn giết người.
- Tần Tử Kỳ, tôi hỏi cậu một câu.
- Cậu mau hỏi đi, đừng có dọa tôi bằng bộ mặt thất thần của cậu nữa.
- Tôi muốn giấu Hà Tiết Âu đến nơi không có đàn ông ve vãn cô ấy, cậu biết đó là nơi nào không?
Hóa ra, phiễn não của Lục Vỹ Thần chính là sợ có người đàn ông khác đến cướp vợ. Tần Tử Kỳ ôm bụng cười đến ngã nghiêng, Lục Vỹ Thần khi ghen chẳng khác gì kẻ ngốc.
- Cậu có bao nhiêu căn nhà, cứ luân phiên cùng cô ấy thay đổi chỗ ở. Như vậy sẽ chẳng ai theo đuôi được!
- Cậu không hiểu sao, chỉ cần một ngày cũng đã có đàn ông tiếp cận cô ấy rồi.
- Thế cậu thích nước Mỹ không?
- Tôi không muốn gặp lại tên điên Nam Tư Huyễn. Mỹ là địa bàn của anh ta.
- Sang Châu Phi. Tôi không tin cao, to, đen, hôi Hà Tiết Âu cũng cho phép tiếp cận!
- Đàn ông Châu Phi sinh lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508863/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.