Ngày thứ hai trên du thuyền giữa Địa Trung Hải, thương hội vẫn chưa thật sự bắt đầu. Mọi hoạt động diễn ra như một chiếc du thuyền bình thường, du khách tận hưởng cuộc sống giữa biển, tách biệt hoàn toàn với thế giới.
Sau giờ nghỉ trưa, Lục Vỹ Thần được nhân viên mời đi dự một tiệc trà, nghe nói là người Ý rất có hứng thú với các hạng mục vũ khí và chương trình an ninh được Lục Thị phát triển. Hà Tiết Âu tỏ ý muốn đi cùng nhưng liền bị từ chối, đành phải ngoan ngoãn ở trong phòng chờ hắn trở về.
Lục Vỹ Thần trở về cũng đã tối muộn, nghĩ trong bụng chắc là Hà Tiết Âu đã ngủ được một giấc dài. Hắn đẩy cửa vào phòng, cố tình nhẹ nhàng để không quấy rầy đến cô.
Hà Tiết Âu vẫn chưa ngủ, dưỡng da xong vừa mới nằm trên giường. Mái tóc thả lòa xòa, làn da phát sáng và hương thơm lây động lòng người. Nhìn thấy Hà Tiết Âu trong chiếc váy ngủ màu lam được may bằng vải bóng, bao nhiêu tinh túy trên cơ thể thiếu nữ đều được phô bày trước mắt.
Lục Vỹ Thần vừa rồi có uống chút rượu, trong người còn chút hơi men, nhìn thấy Hà Tiết Âu như vậy thật sự khiến hắn không cưỡng lại được ham muốn của bản thân.
Hắn đến bên giường cô, trèo lên trên người cô, hôn một nụ hôn thật sâu đậm.
Đôi môi khô của hắn áp lên đôi môi mềm của cô, hôn từng cái thật nhẹ nhàng. Hà Tiết Âu cũng không đẩy hắn ra, rất hợp tác với hắn. Hai tay của cô vòng ra, ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-mot-cap-cuc-pham-yeu-nghiet/1508859/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.