🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời tối sầm lại. Lại một ngày qua đi, người đó vẫn chưa tới.

Thật sự, thật sự là mệt mỏi! Kỳ An khẽ khép mắt lại.

Bất luận kiếp trước hay kiếp này, nàng đều không cách nào thỏa hiệp. Nàng vốn cũng định thử xem, thử bỏ đi những định kiến thâm căn cố đế trong lòng, đáng tiếc, ông trời lại không cho nàng cơ hội.

“Trường Lan, ta đói bụng!” Nàng cao giọng nói với người ngoài cửa.

“Dạ, tiểu thư!” Trường Lan lau nước mắt trên mặt, bưng mâm đồ ăn đã nguội đi ra, rất nhanh sau đó đã trở lại, đưa thức ăn mới vào qua ô cửa.

“Hoài Lễ?” Kim Vân lo lắng gọi, nhi tử đã tự nhốt mình ở thư phòng từ lúc đó tới giờ, cơm không ăn một miếng, nước không uống lấy một ngụm.

“Hoài Lễ, ngươi không tới xem Liên nhi ra sao sao?”

Lạc Hoài Lễ không ngừng viết chữ “Tĩnh” lên giấy, coi như không nghe thấy tiếng gọi ngoài cửa.

“Hoài Lễ, nếu như Tiêu Thất thật sự làm cho ngươi tức giận, hãy hưu nàng đi, không cần tra tấn chính mình.” Kim Vân đập cửa.

Cửa bỗng nhiên mở ra, Lạc Hoài Lễ thần sắc tiều tụy, nói, “Không được!”

“Vì sao? Nàng đã gây nên chuyện như vậy, cho dù là hoàng thượng cũng không thể nói gì chúng ta.”

Lạc Hoài Lễ cúi đầu, “Bởi vì, bởi vì ta yêu nàng.”

Hài tử còn có thể có, nhưng tiểu Thất, lại chỉ có một.”

Kim Vân nhìn Lạc Hoài Lễ như vậy thì đau lòng không thôi, “Tạo nghiệt, tạo nghiệt a! Gia môn bất hạnh, thật là gia môn bất hạnh!”

Ngày hôm sau, Lạc Hoài Lễ còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/80001/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trời Sinh Lạnh Bạc
Chương 13: Cầu đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.