Trường Khanh đỏ mặt nói.
Tiêu Lục quay mặt lại, nhìn ra xa, “Nhưng hiện tại chân thực sống, cũng là ta!”
Trong phút chốc im lặng không tiếng động.
Dù có vướng bận quá khứ thế nào cũng không thể không nhìn nhận hiện tại.
Hiện tại còn sống, chính là hắn!
“Lục ca!” Kỳ An lắc lắc tay hắn, “Chúng ta về nhà đi!”
Thanh âm của nàng rất nhẹ nhưng đã không còn giống trước đó.
Tiêu Lục không tự chủ quay đầu lại, bình tĩnh nhìn nàng.
Kỳ An dùng hai tay kéo tay hắn, “Ca ca, chúng ta về nhà đi. Sau này nếu không về nhà thì phải báo trước, không thể tự ý bỏ đi sẽ làm chúng ta lo lắng. Còn nữa, ra ngoài phải nhớ mang người theo, ca hiện tại không có võ công, sẽ không an toàn. Tiêu thúc đang định đưa thị vệ trước đây của ca đến đây…”
Nàng nói rất nhiều, nhưng chưa nói xong đã bị Tiêu Lục ôm lấy, ôm thật nhanh, nhanh đến mức nàng không nói tiếp được nữa.
“Tiểu Thất, muội muội! Muội muội, tiểu Thất!” Thanh âm Tiêu Lục hơi khàn, thì thào.
Xa xa, một đoàn người dừng bước, Hiên Viên Cực ảm đạm cười, “Xem ra Tiêu Lục đã không sao rồi!”
Thân mình Linh Chiêu giật giật, Hiên Viên Cực giữ chặt nàng, “Chúng ta trở về đi!”
Linh Chiêu nhìn nụ cười nơi khóe miệng người kia, chân không bước nổi, “Nhị hoàng huynh!” nàng chỉ có thể khẽ kêu lên một tiếng.
Hiên Viên Cực nhìn theo ánh mắt nàng, “Hai huynh muội bọn họ chỉ là thể hiện tình cảm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785715/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.