Không khí tĩnh lặng không một tiếng động.
Lạc Hoài Lễ chậm rãi cúi đầu, đầu ngón tay đau nhức.
Khi đó, chỉ nghĩ do nàng cáu kỉnh;
Khi đó, chỉ cho rằng tâm tính nàng kiêu ngạo nên không chấp nhận được việc bọn họ mới thành hôn không bao lâu hắn đã nạp thiếp;
Khi đó, hắn cũng không biết đằng sau nụ cười yếu ớt của nàng là bao nhiêu đau xót.
Nếu như, nếu như sớm biết rằng…
Hắn hơi hơi nhắm mắt, sớm biết thì sao? Hắn vốn vẫn nghĩ rằng, cho dù có thêm bao nhiêu người đi nữa, hắn vẫn coi nàng là trân bảo, hắn chưa bao giờ nghĩ tới nàng sẽ bị thương, sẽ đau, sẽ sợ, sẽ rơi lệ.
Vì chưa từng nghĩ tới cho nên mới gây ra chuyện về sau.
Kỳ An không chú ý đến ý nghĩ của người khác, nàng kéo tay Trường Lan, chậm rãi đứng lên, hướng tới Hoàng thượng, “Chúng ta có thể không bị tứ hôn không?”
Ánh mắt thản nhiên trong trẻo kia, quen thuộc mà xa lạ, đã rất nhiều năm không thấy.
Sau một khắc thất thần, Hoàng thượng khoát tay, “Mà thôi, việc này để sau rồi nói!”
Linh Chiêu ngẩng đầu còn muốn nói, Hiên Viên Cực đã lạnh nhạt liếc mắt qua, Linh Chiêu nhất thời mím môi không mở miệng nữa.
“Tiểu Thất? Muội tức giận sao?” Tiêu Lục có chút bất an đi đến bên người Kỳ An, nhỏ giọng hỏi.
“Không có!” Kỳ An lắc đầu, đưa tay cầm chén trà Hiên Viên Sam đưa tới uống sạch.
Tâm tình nàng không tốt, Mạc Nhược – người đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785681/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.