Trong Tây cung, Quý thái phi ngồi trên cao, cũng không nhìn tới Kỳ An đang quỳ dưới đất, chỉ nhàn nhạt cười với hoàng hậu, “Đây là Tiêu gia tiểu Thất?”
Hoàng hậu hé miệng cười, nhìn Kỳ An từ trên xuống dưới, chậm rãi mở miệng, tựa như cảm thán, “Đúng là Tiêu Thất đó!”
Năm tháng tựa hồ rất ưu đãi nàng, cả người khỏe mạnh, mặt mày còn tươi sáng rạng rỡ. Lại nghĩ tới Liên nhi, vài năm nay càng ngày càng thêm âm trầm gầy yếu, dù có tươi cười vẫn thấy tang thương.
Quả nhiên, không hổ là nữ nhi của Tống Quý. Nhìn nữ nhi nhớ tới mẫu thân, cũng khó trách, có vài người dù ôm trong tay mỹ nữ thiên hạ tuyệt sắc vẫn còn chưa cam lòng.
“Cũng không có gì đặc sắc.” Quý thái phi lên tiếng.
Hoàng hậu không nói, chỉ hơi cúi thấp đầu. Nếu nàng không có gì đặc sắc thì nữ tử trong thiên hạ, đại bộ phận đều là tầm thường a!
Kỳ An day day chân, rất muốn nhắc nhở hai vị trên kia một chút, cho dù muốn nói chuyện phiếm, có thể trước tiên để nàng đứng lên không? Nàng bắt đầu thấy hối hận, lẽ ra nên đưa Lãng nhi theo, vì khi quỳ như thế này, độ cao rất thích hợp nói chuyện với Lãng nhi.
“Tiêu Thất?” Quý thái phi hiển nhiên đã thấy động tác day chân của nàng, trên mặt có chút khinh thường, quả nhiên là vũ phu chi nữ, đoan trang không đủ, nhu nhược chi tư không đủ. Dù dung nhan không tầm thường cũng không thể nhìn ra nét thanh nhã, thật không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785667/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.