“Tiểu thư nhà ta đâu?” Trường Khanh không quanh co lòng vòng, đứng trong đại sảnh Lạc phủ, ngắn gọn hỏi Kim Vân.
Kim Vân kinh ngạc, “Trường Khanh, mấy ngày nay đều do Hồ thái y thay thuốc, tiểu Thất không tới.”
Trường Khanh nhếch miệng, “Lạc tướng quân đâu?”
Long Liên ngẩng mạnh đầu lên, “Tỷ tỷ và tướng công ở cùng một chỗ?”
Trường Khanh lạnh lùng nhìn lại, “Tiểu thư nhà ta không có muội muội, Liên phu nhân chớ gọi sai. Nếu Lạc tướng quân không ở đây, Trường Khanh cáo từ.”
“Trường Khanh!” Long Liên chạy lên vài bước thì Trường Khanh đã bước ra ngoài.
Tiểu thư không ở đây, Lạc phủ càng thêm làm cho người ta khó thở.
Đúng lúc đi tới cửa, gặp ngay Lạc Hoài Lễ. Mặt đối mặt.
Trường Khanh đưa tay, mũi kiếm lạnh lẽo vung lên, “Tiểu thư nhà ta đâu?”
Lạc Hoài Lễ bị bất ngờ, ngón tay đưa ra giữ lấy thân kiếm, hiển nhiên không kịp với tốc độ của Trường Khanh. Lúc thấy người đối diện là Trường Khanh, Lạc Hoài Lễ mới thấp giọng nói, “Trường Khanh?”
Sắc mặt Trường Khanh trầm mặc như mặt nước, cũng không nhiều lời, “Tiểu thư nhà ta đâu?”
“Tiểu Thất đã trở về rồi.” nhớ tới bóng dáng kia dần biến mất trong bóng tối, trong lòng hắn lại là đau.
Một âm thanh nhỏ vang lên, bảo kiếm vào vỏ, Trường Khanh cúi đầu bước đi.
“Trường Khanh, tiểu Thất…?” Lạc Hoài Lễ níu hắn.
Trường Khanh ngừng bước, cũng không xoay người lại, một lát mới nói, “Lạc tướng quân, tiểu thư nhà ta và ngài đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785662/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.