Kỳ An chỉ yên lặng nhìn hắn.
Hiên Viên Sam cũng thật sâu nhìn lại.
Rất lâu sau, Kỳ An giật nhẹ khóe miệng, “Công tử không có gia thất, đáng lẽ ta phải quan tâm mới đúng. Đáng tiếc, Kỳ An cũng không quen nhiều người lắm, chắc không giúp được gì.” Nói xong, nàng ôm Lãng nhi đi về phía phòng ngủ.
Một cỗ lực đạo giữ nàng lại, Hiên Viên Sam nhìn nàng không chớp mắt, “Ta không phải… ta chỉ biết… ta muốn nữ nhân.”
Nàng đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, “Ngươi muốn nữ nhân, nữ nhân có rất nhiều. Năm nay muốn sẽ có người này, sang năm muốn thì có người khác. Nhưng dù thế nào thì cũng không có quan hệ gì tới ta, không phải sao?”
“Ta chỉ cần một người, từ đầu tới cuối ta chỉ muốn một người.”
“Ta không tin lời thề.” Trong mắt Kỳ An hiển hiện ý cười, lời thề ư, thật là đáng cười.
Hiên Viên Sam cũng cười, “Ta không thề, ta chỉ là nói cho ngươi thứ ta muốn mà thôi.”
Kỳ An không tin, nàng ôm Lãng nhi đi vào phòng.
Hiên Viên Sam lơ đễnh. Không tin cũng không sao. Hắn sẽ cho nàng thấy, dù là một năm, hai năm, hay là cả đời.
Rạng sáng, Trường Khanh đột nhiên mở to mắt, một cỗ khí tức ngưng trọng bao phủ phòng tiểu thư.
Hắn đứng đối diện, lạnh lùng nhìn Hiên Viên Sam, tay đặt lên chuôi kiếm.
Trường Lan ôm Lãng nhi bước ra khỏi phòng. Ngón tay Trường Khanh giật giật, Trường Lan khẽ nói, “Tiểu thư ngủ say rồi.”
Lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-lanh-bac/2785600/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.