Ngu Độ Thu dùng ánh mắt mơ hồ đảo một vòng, nói: "Nếu như anh nguyện ý lên giường ngủ với tôi, thì hiện tại tôi cũng có thể cởi trói cho anh."
Bách Triều nhướng mày: "Anh nghe qua câu ' dục tâm bất ý ' chưa? Dễ dàng đáp ứng yêu cầu của tôi như vậy, không sợ tôi giả vờ đầu hàng sao?"
"Vừa rồi lúc anh bóp cổ tôi có chút mềm lòng, tôi đoán anh cũng không muốn hại tôi, ít nhất tạm thời tôi sẽ không bất lợi. Đúng không?"
Đáp lại anh chỉ có trầm mặc.
Qua gần năm phút, Ngu Độ Thu gần như ngủ thiếp đi rồi, đột nhiên nghe thấy đối diện kêu mình một tiếng: "Ngu Độ Thu."
"...... Hả?"
"Anh vì sao lại gọi là...... Độ thu?"
"Hỏi cái này để làm gì?"
"Muốn hiểu thêm về chủ nhân mới của tôi."
Ngu Độ Thu cười khẽ, người này thật thú vị.
"Ông ngoại tôi nói, ' thế sự là giấc mộng lớn, nhân sinh mấy độ trời thu mát mẻ '."
Bách Triều không nói gì nữa, anh đợi một lát, khách khí hỏi lại: "Còn anh?"
Bách Triều chậm chạp không đáp. Ngu Độ Thu cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút, không chờ trả lời, liền đi ngủ trước.
Tác giả có chuyện nói:
Tiểu Bách chỉ là muốn gọi tên vợ thôi!
Sáng sớm hừng đông, ánh mặt trời chiếu vào phòng ngủ, khiến căn phòng sáng sủa, tựa như làn sương mù chết chóc treo trên đầu mọi người đêm qua chưa từng tồn tại.
Ngu Độ Thu tối hôm qua quên kéo màn, bị ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cuong-do/2710576/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.