Ngu Độ Thu đẹp trai như vậy quá bắt mắt, chỉ cần không đáng tội, xem ra làm sai đều gì cũng có thể tha thứ. Ngay cả phạm tội, anh ta có lẽ sẽ được những fan não tàn phong là "tội phạm đẹp trai nhất lịch sử", và được ghi vào lịch sử tội phạm.
"Phạm vi nghiệp vụ của Kỷ đội trưởng thực rộng, việc nhà của người khác cũng quản?"
Kỷ Lẫm tức giận: "Tôi không thèm quản, để vệ sĩ của anh nói rõ ràng, anh ta lấy nội tình này từ đâu, nếu không chúng tôi có lý do hoài nghi hai người các ngươi thông đồng, vừa ăn cướp vừa la làng."
Người trẻ tuổi rốt cuộc không khéo đưa đẩy, Bành Đức Vũ ho nhẹ một tiếng, bổ sung cho Kỷ Lẫm lời nói cường ngạch: "Ngu tiên sinh, thứ tôi nói thẳng, sau khi chú hai anh tới khách sạn, ở phòng anh nói chuyện hồi lâu, lại cùng anh cãi nhau, trước khi chết gần gũi với anh nhất, vô luận từ góc độ thực tế hay lý luận, anh là người bị hiềm nghi lớn nhất. Hiện tại anh còn biết thủ đoạn phạm tội bí mật mà chúng tôi vẫn chưa tiết lộ cho người ngoài, chúng tôi khẳng định phải điều tra rõ ràng. Nếu anh cho rằng mình vô tội, hãy phối hợp với điều tra của chúng tôi, chúng tôi khẳng định sẽ không tùy ý vu oan cho anh."
Ngu Độ Thu tươi cười hòa nhã: "Bành cục trưởng, nếu tôi muốn giết một người, sẽ không dùng thủ đoạn hạ độc vô vị như vậy."
"......?" Bành Đức Vũ sờ sờ cái ót trụi lủi, khó hiểu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cuong-do/2710574/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.